Bài học vỡ lòng đầu tiên ở FPT

Nói đến FPT, cộng đồng vẫn luôn trầm trồ rằng “nhà FPT có một bộ máy lãnh đạo tuyệt vời, những con người tài ba và đầy sáng tạo”. Vậy nên, tôi vẫn luôn nhủ thầm, được làm việc tại FPT là một sự may mắn với mình.


Vậy là tròn 6 năm tôi được sống và trưởng thành dưới mái nhà FPT. Cảm xúc thật lạ, mới ngày nào đầy bỡ ngỡ, chộn rộn khi bước chân vào tòa nhà. Trong tôi, mọi thứ dường như mới xảy ra ngày hôm qua. Tôi vẫn nhớ mình và các bạn đồng nghiệp đã háo hức như thế nào khi được gặp gỡ và nghe anh Trương Gia Bình chia sẻ. Để rồi mỗi khi nhớ lại, tôi càng cảm nhận rõ hơn về sự truyền lửa của anh tới các thế hệ người FPT. Đã có bao người FPT sống đầy đam mê và nhiệt huyết với mồi lửa đó. Với cá nhân tôi, 6 năm đó thực sự đã cho tôi cơ hội hòa mình để thẩm thấu bản sắc văn hóa riêng của FPT.


Trong suốt thời gian qua, tôi được làm công việc mình yêu thích, được trải nghiệm những ý tưởng mới và được khuyến khích niềm đam mê sáng tạo. Bên cạnh đó, tôi cũng có cơ hội được làm việc và học hỏi từ các anh/chị đi trước. Tôi đã trưởng thành hơn cùng với những trải nghiệm, thách thức trong công việc. Và, đã có nhiều bài học vỡ lòng tôi nhận được từ những “người thầy FPT”.


Ở FPT, sếp và nhân viên là không có khoảng cách


Bài học vỡ lòng đầu tiên là với một người sếp, một người anh đáng kính. Đó là vào năm 2010, khi tôi nhận được phân công đảm nhiệm một vị trí công tác mới. Ngày đầu tiên nhận nhiệm vụ, tôi được dẫn đến gặp anh để trao đổi cụ thể về những công việc sắp tới. Trước đó, tôi đã được nghe các anh/chị chia sẻ rằng anh là một người sếp rất nghiêm khắc, coi trọng tính kỷ luật. Khi nhân viên làm sai, anh có thể la mắng, nhưng nếu có tinh thần học hỏi, anh luôn sẵn sàng cho cơ hội để sửa sai và làm lại.


Tôi cũng hiểu, với đặc thù công tác quản trị về tài chính cho tập đoàn nên anh sẽ có những yêu cầu khắt khe về công việc. Nghĩ là vậy, song tôi vẫn thấy lo lắng, vừa đi vừa suy nghĩ mông lung. Tuy nhiên, buổi nói chuyện lại diễn ra thật cởi mở và dễ chịu so với tưởng tượng của tôi. Câu đầu tiên anh hỏi tôi là “em bao nhiêu tuổi nhỉ?” tôi đáp “em 28 ạ”, anh cười và nói “em hơn con gái anh một tuổi”. Dường như câu nói này đã xóa tan những lo lắng trong tôi. Tiếp đó, anh vui vẻ kể chuyện, đan xen vào đó là những kỳ vọng của anh và ban lãnh đạo đơn vị cho vị trí tôi đảm nhiệm.


Những câu chuyện anh kể là những khó khăn doanh nghiệp đã trải qua, những mong muốn và kỳ vọng của ban lãnh đạo về một định hướng phát triển mới. Tôi cũng mạnh dạn chia sẻ là bản thân chưa có nhiều kinh nghiệm, liệu anh và các anh/chị lãnh đạo khác có thấy giao trọng trách đó cho tôi là quá rủi ro. Anh chỉ nói một câu, câu nói ấy tôi sẽ ghi nhớ cả đời: “Một người lính nếu không có ước mơ làm tướng thì cả đời sẽ mãi mãi chỉ là một người lính”. Vào thời điểm đó, câu nói này không chỉ mang lại sự động viên khuyến khích cho cá nhân tôi mà còn giúp tôi định hướng cho bản thân mình với một tâm thức “mơ làm tướng” dù rằng chưa biết làm tướng là như thế nào. Tôi cũng chia sẻ về những ý tưởng của cá nhân. Cuộc nói chuyện kết thúc bằng một cái bắt tay thật chặt cho những quyết tâm mới.


Sau buổi gặp đó, tôi dường như bị cuốn đi với những hạng mục công việc của bộ phận. Tôi đã có những giấy phút vui sướng khi công việc có chuyển biến tốt và ngược lại, có những đêm trăn trở khi mọi thứ phát triển chưa theo đúng ý mình. Sau những trải nghiệm, tôi chợt nhận ra tuổi trẻ và quyết tâm chưa phải là đã đủ cho mọi trường hợp.


Ở tuổi 28, bạn có nhiều hoài bão nhưng trước thách thức, bạn cần có được định hướng đúng đắn cho bản thân và thời điểm đó, tôi không nghĩ rằng mình đủ khả năng làm được điều đó. Tôi có tuổi trẻ, hoài bão và tôi may mắn hơn cả là khi tôi chập chững bước vào những thách thức đó thì tôi nhận được sự chỉ dẫn tận tình từ những người sếp như anh. Khoảng thời gian đó đối với tôi là một trải nghiệm thú vị. Những thách thức mang lại cho tôi có cảm giác được thử thách và vượt qua chính mình. Tuy rằng sau này tôi không có cơ hội làm việc trực tiếp với anh nhưng những bài học vỡ lòng, tôi luôn ghi nhớ.


Lãnh đạo và nhân viên cùng khoác vai nhau hát STCo, chỉ có ở FPT mới vậy


Mỗi năm, FPT lại có thêm hàng trăm, hàng nghìn CBNV trẻ. Các thế hệ phát triển nối tiếp, người đi sau tiếp nối người đi trước, thế hệ trước truyền thụ lại cho thế hệ đi sau. Nhìn các em thực tập sinh, tôi như thấy được hình ảnh của mình trong những năm tháng đó, thật vui tươi và vô tư lự. Chúc cho những mơ ước, hoài bão lớn của các em sẽ bay cao, bay xa cùng với sự phát triển của đại gia đình FPT.


Nguyễn Lệ Hằng

*Bài học vỡ lòng đầu tiên ở FPT" là bài viết của chị Nguyễn Lệ Hằng, Học viện Lãnh đạo FPT, tham gia cuộc thi viết sử ký FPT dịp 25 năm.

Để lại bình luận của bạn.
Mới hơn Cũ hơn