Những dòng tâm sự của anh T, một người FTEL đã từng là F0 nhưng đã vượt qua và chiến thắng được covid cho chúng ta thêm hiểu và có niềm tin trong cuộc chiến chống dịch.
Mình bị nhiễm covid 19 lây từ Mẹ vợ. Mẹ vợ bán thịt heo trên chợ đầu mối hóc môn. Tối ngày 27/06/2021, khi nhận được tin trên xe đưa rước có người nhiễm ở Gia Kiệm, mọi sự lo âu đổ dồn về gia đình. Vì trách nhiệm cộng đồng, vợ mình đã gọi điện cho trung tâm y tế địa phương để báo cáo với họ tình hình, họ yêu cầu cả gia đình tạm thời ở trong nhà chờ bên y tế xuống.
Thế là cả đêm mất ngủ, sáng 4h00 họ xuống lấy mẫu test nhanh thì phát hiện mẹ vợ dương tính, người nhà âm tính hết. Sau đó chờ tới chiều 18h00 thì xe y tế huyện tới chở mẹ vợ lên BV phổi Đồng Nai điều trị, các trường hợp F1 liên quan thì 21h00 tối xe chở lên khu cách ly tập trung ở Xuân Lộc. Cả gia đình đổ dồn sự lo lắng cho nhóc tỳ nhà mình, vì bé mới gần 15 tháng tuổi. Mình nhớ lúc 4h00 sáng y tế xuống lấy mẫu test, con đang ngủ sâu, gọi bé dậy mà bé không buồn dậy, bế bé ra ngoài lấy mẫu, bé la thất thanh, cảm giác lúc đó không biết diễn tả sao luôn.
Hình ảnh tại một khu cách ly (ảnh minh họa)
Ba hôm đầu tiên ở trên khu cách ly, sức khoẻ của mọi người đều bình thường, đến ngày thứ 4 thì bắt đầu xuất hiện các triệu chứng sốt ớn lạnh, chân tay nhức mỏi. Gia đình báo bác sĩ thì họ cho test trước mình với đứa em út bên nhà vợ vì cả hai có triệu chứng rõ nhất. Kết quả tối 22h00 nhận thông tin báo về là dương tính cả 2 anh em, cảm giác lúc đó thật sự rất rối bời và đầy sự lo lắng, họ phát áo bảo hộ mặc vào mà người mình run lên. Anh y tế huyện gọi mình yêu cầu không nghe các cuộc điện thoại khác, chỉ nghe số ảnh gọi thôi, điều ảnh quan tâm chỉ là những F1 liên quan tới mình, mình bảo ảnh lên tới BV em sẽ báo lại anh. Ngày hôm sau thì thêm 3 người nữa bên nhà vợ dương tính, trong đó có vợ mình.
Ở thời điểm đó, sau 27 ngày cách ly tập trung diện F1 cho tới khi "thăng hạng lên F0", mình phải di chuyển qua 3 khu cách ly, chuyển 7 phòng bệnh khác nhau, việc làm quen chỗ ở mới là vô cùng khó khăn. Có lẽ ấn tượng nhất là ngày 24/07, do mình đã âm tính 1 lần vào ngày 21/07 và được cho lấy mẫu tiếp vào ngày 23/07, chỉ cần âm tính là sẽ đủ điều kiện xuất viện. Tuy nhiên do mẫu mình gửi lên đúng thời điểm bệnh viện quá tải, nên chờ mãi chưa có kết quả, mình thấy một số người lấy mẫu cùng mình và đã có kết quả, được xuất viện làm nổi lo lắng của mình càng nhiều hơn.
Sau quãng thời gian dài điều trị, chuyển đổi các khu cách ly, thì đến 17h00 ngày 25/7, mình được xuất viện. Đến thời điểm hiện tại, sức khỏe của mình đã ổn.
Thời gian ở trong khu cách ly, cuộc sống cá nhân cũng như sinh hoạt của mình bị đảo lộn chóng mặt vì địa điểm cách ly đầu tiên ở Xuân Lộc là trại cai nghiện cũ, nên phòng ốc không có giường mà chỉ là khối bê tông lát gạch bông, trải chiếu ra nằm ngủ vậy thôi. Cảm giác hơi đau lưng và thật sự khó mà quên được.
Sinh hoạt thì cơm nhà nước lo ngày 3 bữa, nước uống với vật dụng nhu yếu phẩm họ cung cấp tương đối đầy đủ, khu vệ sinh chung nên việc sinh hoạt hơi bất cập xíu, sân bãi chỗ cách ly cũng khá rộng, do mới là F1 nên được tung tăng ra ngoài thể dục, miễn sao 5k an toàn.
Bên trong một căn phòng cách ly (ảnh minh họa)
Khu cách ly tập trung theo mình đáng sợ hay không là do mỗi bản thân cảm nhận. Nếu tự bảo vệ sức khoẻ tốt nhất mình nghĩ không nên ra ngoài tập thể dục, có thể tập nhẹ đi lại trong phòng hoặc hít gió trời xíu thôi, vì các F1 phòng kế bên đều có khả năng thăng hạng lên F0 bất cứ lúc nào. Riêng khu điều trị trên Bv phổi sau khi mình thành F0 thì nó khá khác so với tưởng tượng, họ yêu cầu mình chỉ ở trong phòng, không được ra ngoài hành lang luôn, khá tù túng.
Điều khiến mình lo lắng nhất có lẽ là gia đình của mình, đặc biệt là con trai mình và bố mẹ ruột của mình sau khi mình lên F0 là họ thành F1 phải di chuyển lên khu cách ly "không có giường" như mình kể ở trên. Con trai mình thì còn quá nhỏ, tạm thời thì âm tính đó nhưng phải trên 21 ngày nếu âm tính mình mới an tâm được. Còn bố mẹ thì lớn tuổi gần 70 rồi, bố lại bị tiểu đường với huyết áp, đúng 2 bệnh con covid ưa thích nhất luôn, nếu bị nhiễm là cực kỳ nguy hiểm, còn mẹ thì bị đau lưng phải mang đồ bó lưng vì trước đó 1 tuần mới bị té. Bao nhiêu sự lo lắng đổ dồn cho người thân là bấy nhiêu thời gian con virus quái ác tận dụng khoảng thời gian tâm lý mình đang kém để tấn công, khiến sức khoẻ mình suy sụp, rồi chuyện gì đến cũng đến, mình sốt cao 39.5, chân tay nhức mỏi như vừa tham gia trận đá banh 120 phút kèm hiệp phụ, ho rất nhiều, có thời điểm ho nhiều mình không thể ngủ được, đôi khi ho nhiều mình bị co thắt cơ bụng rất đau, rất "phê".
Quy trình lấy mẫu test thì 3 ngày lấy 1 lần, kết quả thì có sau 1-3 ngày tuỳ bệnh viện gửi mẫu. Mình test tổng cộng 7 lần, thì được âm tính vào các ngày 11, 21 với 23. Do âm tính phải 2 lần liên tiếp nên chờ mãi thì ngày 25 mới được ra viện.
Điều mình hết sức cảm động là phía FPT đã dành sự quan tâm rất nhiều, có anh Hưng giám đốc chi nhánh Đồng Nai, anh Ân giám đốc trung tâm 2, anh Phương trưởng phòng cùng các anh chị em đồng nghiệp thường xuyên nhắn tin, gọi điện hỏi thăm mình. Có thời điểm mình ho không nghe điện thoại được, phải bấm nút từ chối làm mình rất áy náy. Thêm nữa là quý khách hàng FPT cũng nhắn tin hỏi thăm rất nhiều, có cô khách hàng mình ký hợp đồng cũng hơn 3 năm rồi nhắn tin bảo là khi biết 2 vợ chồng mình nhiễm cô đọc tin mà 2 hàng nước mắt dâng trào, điều này khiến mình cảm thấy mình không hề bị lãng quên, chỉ những lúc ốm đau, đâu đó ngoài kia vẫn còn rất nhiều người quan tâm đến mình.
FPT, FTEL vừa công bố các nhóm đối tượng được hỗ trợ vì dịch
Về thời gian ổn định tâm lý đó là lúc mình gọi video cho gia đình đang cách ly, thấy họ khoẻ mạnh, lạc quan là mình cũng phấn khởi yên tâm lo điều trị, nhất là nhóc tỳ nhà mình may mắn thay có các bác bên nhà vợ chăm rất khéo trên khu cách ly, được cái cháu không đòi bố mẹ mà ngoan ngoãn ăn, ngủ, nghỉ chơi rất vô tư trên khu cách ly.
Điều sau cùng mình muốn chia sẻ đó là dành cho các bạn đang là F0, cùng các anh chị em đang làm việc ngoài thị trường.
Đối với anh chị em F0, để xua đuổi con virus này ra khỏi người thì theo kinh nghiệm chinh chiến 27 ngày mình nhận thấy tinh thần chiếm 60%, 40% là ở vấn đề sức đề kháng của mỗi người. Lý do là bởi vì nếu không có bệnh lý nền thì việc điều trị không quá nguy hiểm vì sốt uống thuốc sốt, ho thuốc ho mà nhức mỏi thì uống paradol thế thôi là khoẻ. Các bạn nên tập thói quen thể dục khua tay múa chân hoặc đi bộ nhẹ gì đó cũng được, không nên hít đất vì dưới nền đất có thể có virus bay là là đó.
Việc sát khuẩn thường xuyên là cực kỳ quan trọng, túi quần lúc nào cũng mang theo chai xịt khuẩn, làm gì cũng xịt nhé, nhất là tay nắm cửa, thành giường rồi ngay cả bồn cầu vệ sinh cũng phải xịt trước khi sử dụng nhé. Còn về vấn đề ăn uống, cố gắng không bỏ bữa, uống thêm chanh ấm (cắt lát nhỏ vắt vào ly nước ấm khuấy đều uống trực tiếp, không cần thêm đường hay muối gì cả), theo mình hạn chế uống nước gừng xả, nếu có thì pha loãng uống ít thôi, vì dễ gây cảm giác ngứa cổ ảnh hưởng vấn đề ăn uống.
Ngày uống từ 1,5l đến 3l nước tuỳ thể trạng cân nặng mỗi người. Nếu có điều kiện nhờ được người thân gửi đồ thì bổ sung thêm vitamin C từ trái cây như cam, ổi, táo,... Quan trọng nhất vẫn là nước chanh ấm, thường xuyên khò xúc miệng bằng nước muối BV phát nhé. 60% chữa khỏi bệnh vẫn là tinh thần lạc quan, mạnh mẽ, tự tin là sẽ nhanh chóng đánh bay con cô vy này thôi. Chúc các bạn sớm âm tính, khoẻ mạnh để trở về với cuộc sống thường ngày.
Còn đối với anh chị em đang làm việc ngoài thị trường, mình ngoài việc 5k đúng chuẩn thì mọi người nên đặc biệt lưu ý bỏ ngay thói quen dụi mắt với ngoáy mũi, rất dễ lây nhiễm nếu ta vô tình đụng phải vật dụng của những F0 đã cầm nắm trước đó, nhất là vật dùng bằng sắt xác suất nhiễm rất cao.
Anh chị em FTEL cố lên! Việt Nam cố lên! chắc chắn mọi người đồng lòng thì chuyện dẹp con cô vy chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Đèn Biển